Một trong những dự án y tế trọng điểm tại tỉnh Quảng Ninh, Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Hạ Long, đã bị bỏ hoang trong nhiều năm sau khi được đầu tư hàng chục triệu đô la. Dự án được triển khai trên diện tích 37.865m2 với vốn đầu tư lên tới 69 triệu USD, hứa hẹn mang lại một cơ sở y tế hiện đại và đạt chuẩn quốc tế tại khu vực.

Được khởi công và xây dựng một số hạng mục, bao gồm 4 trong tổng số 26 hạng mục dự kiến, nhưng dự án đã ngừng triển khai. Hậu quả là hàng chục nghìn mét vuông đất tại vị trí đắc địa ở trung tâm tỉnh Quảng Ninh bị bỏ hoang và lãng phí. Thông tin từ Sở Y tế Quảng Ninh cho biết, dự án này bắt đầu từ chủ trương giao đất của UBND tỉnh Quảng Ninh vào năm 2002 cho Công ty CP đầu tư chuyển giao công nghệ Cuộc Sống Hạ Long.

Công ty đã thực hiện xây dựng một số hạng mục như một tòa nhà 3 tầng và hai tòa nhà cấp 4 và chuyển giao thành phòng khám đa khoa. Tuy nhiên, do hoạt động không hiệu quả, dự án đã bị thu hồi vào năm 2017. Việc dự án bị bỏ hoang trong thời gian dài đã đặt ra nhiều câu hỏi về việc sử dụng và quản lý đất đai công, cũng như sự lãng phí nguồn lực đầu tư.

Đáng chú ý, trong giai đoạn dịch Covid-19, Hội Nạn nhân chất độc da cam Quảng Ninh đã mượn tạm cơ sở này để làm nơi thải độc cho các nạn nhân nhiễm chất độc da cam. Tuy nhiên, sau khi dịch bệnh được kiểm soát, cơ sở này đã tạm dừng hoạt động và hiện đang chờ quyết định của UBND tỉnh về việc tiếp tục sử dụng hoặc chuyển giao cơ sở vật chất này cho các cơ quan chức năng khác.

Tình trạng dự án bị bỏ hoang đã gây ra sự lãng phí và tiếc nuối cho nguồn tài nguyên đất đai quý giá tại trung tâm tỉnh Quảng Ninh. Hiện tại, vẫn chưa có thông tin chính thức về tương lai của dự án và việc sử dụng cơ sở vật chất này trong tương lai. Sự bất rõ này đã đặt ra nhiều câu hỏi về việc xử lý và tận dụng các dự án bị bỏ hoang để phục vụ tốt hơn cho nhu cầu của cộng đồng.
UBND tỉnh Quảng Ninh và các cơ quan liên quan đang trong quá trình xem xét và đưa ra quyết định tiếp theo về số phận của dự án. Việc giải quyết kịp thời và hiệu quả sẽ giúp tránh lãng phí thêm tài nguyên và đất đai, đồng thời đảm bảo rằng cơ sở vật chất này sẽ được sử dụng một cách tối ưu cho mục đích y tế hoặc phát triển cộng đồng trong tương lai.