Ngày 17/7 vừa qua tại Hà Nội, họa sĩ Lê Thiết Cương, một trong những nhân vật tiêu biểu và có ảnh hưởng lớn đến sự phát triển của hội họa đương đại Việt Nam, đã ra đi, hưởng thọ 64 tuổi. Sự ra đi của ông đã để lại nỗi mất mát to lớn và tiếc thương vô bờ trong lòng bạn bè thân hữu, các nghệ sĩ đồng nghiệp cũng như công chúng yêu mến và trân trọng nghệ thuật.
Lê Thiết Cương được biết đến như một người nghệ sĩ với cuộc đời sống thật trọn vẹn và đầy đủ trong thế giới của nghệ thuật. Dù cuộc sống riêng tư của ông từng có nhiều biến cố và gập ghềnh nhưng ông vẫn luôn là một người lạc quan và yêu đời. Qua nhiều năm tháng, căn nhà số 39 Lý Quốc Sư (Hà Nội) của ông đã trở thành một địa điểm quen thuộc và gần gũi, nơi các văn nhân, nghệ sĩ và những người bạn của ông thường xuyên lui tới và trò chuyện về những chủ đề liên quan tới văn hóa và nghệ thuật.
Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều – người bạn thân thiết của Lê Thiết Cương – vừa nén ngào chia sẻ những cảm xúc sâu sắc trong giây phút tiễn biệt ông. “Khi chúng tôi vào bệnh viện thăm Cương, anh ấy đã nói: ‘Cầm tay tôi đi’. Tôi đã cầm tay anh ấy và cả nhóm đều hiểu rằng đó là lần cuối cùng. Ngay cả khi các bác sĩ nói rằng không còn hy vọng, Cương vẫn muốn ở lại bệnh viện và đối mặt với tình hình sức khỏe của mình với sự lạc quan và hy vọng”. Những lời này không chỉ cho thấy tinh thần kiên cường của Lê Thiết Cương mà còn minh chứng cho tính cách bền bỉ và ý chí bất khuất của ông trong suốt cả cuộc đời.
Nhà thơ Lê Thiếu Nhơn đã có những lời chia sẻ đầy cảm xúc về di sản nghệ thuật mà Lê Thiết Cương để lại. Ông đánh giá cao phong cách nghệ thuật riêng biệt của Lê Thiết Cương – một sự kết hợp xuất sắc giữa các chất liệu truyền thống như sơn dầu và sơn mài với kỹ thuật cổ điển nhưng mang đậm chất hiện đại và cá nhân. Sự nghiệp của ông là một hành trình với nhiều tác phẩm hội họa đặc sắc thể hiện sự sáng tạo không ngừng và tâm hồn giàu cảm xúc.
Không chỉ bản thân ông sống nghiêm khắc và có kỷ luật trong nghề, Lê Thiết Cương từng chia sẻ về hành trình đi tìm kiếm vẻ đẹp và sáng tạo trong nghệ thuật. Ông nói rằng việc vẽ được những tác phẩm đẹp, việc phạm phải sai lầm, mò mẫm và thậm chí là ảo tưởng là tất cả những phần không thể thiếu trong cuộc đời làm nghệ thuật của một người.
Mặc dù đã lặng lẽ ra đi, nhưng thông qua những di sản nghệ thuật của mình, Lê Thiết Cương vẫn sẽ tiếp tục tồn tại và tỏa sáng trong lòng những người yêu mến ông. Như nhà thơ Hữu Việt đã từng viết, mượn lời của nhà văn Gabriel García Márquez: “Người ta không chết khi trái tim ngừng đập mà là khi bị lãng quên”. Và với tất cả những gì ông đã để lại, Lê Thiết Cương chắc chắn sẽ không bị lãng quên; ông sẽ tiếp tục trở thành một phần không thể thiếu trong dòng chảy của văn hóa và nghệ thuật Việt Nam, trong ký ức và trái tim của những người yêu trọng nghệ thuật.