Quan hệ gia đình – Giaitrivanhoa.com https://giaitrivanhoa.com Khám phá thế giới giải trí và văn hóa đa dạng! Thu, 14 Aug 2025 00:48:13 +0000 vi hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.7.2 Người cao tuổi sống một mình tăng gấp đôi, nhưng không cảm thấy cô đơn https://giaitrivanhoa.com/nguoi-cao-tuoi-song-mot-minh-tang-gap-doi-nhung-khong-cam-thay-co-don/ Thu, 14 Aug 2025 00:48:10 +0000 https://giaitrivanhoa.com/nguoi-cao-tuoi-song-mot-minh-tang-gap-doi-nhung-khong-cam-thay-co-don/

Ở Singapore, một hiện tượng xã hội đang thu hút sự quan tâm là tình trạng người cao tuổi sống một mình ngày càng gia tăng. Dự kiến vào năm 2026, Singapore sẽ chính thức bước vào giai đoạn siêu lão hóa, khi tỷ lệ người từ 65 tuổi trở lên vượt quá 20% dân số. Cùng với đó, số lượng người cao tuổi sống một mình cũng tăng lên đáng kể. Từ năm 2015 đến 2020, số người cao tuổi sống một mình đã tăng hơn gấp đôi, từ 42.100 người lên 87.200 người.

Ông Rajendran nấu ăn ở nhà riêng. Ảnh: CNA
Ông Rajendran nấu ăn ở nhà riêng. Ảnh: CNA

Nhiều người cao tuổi tại Singapore lựa chọn sống một mình không hẳn vì họ cô đơn hay bị bỏ rơi, mà vì họ mong muốn tận hưởng sự tự do và độc lập. Bà Nancy Lim, 73 tuổi, là một ví dụ tiêu biểu. Bà chưa từng kết hôn và đã sống một mình hơn 20 năm qua. Bà cảm thấy hạnh phúc vì được tự do làm những gì mình muốn. Bà Lim tích cực tham gia vào nhiều hoạt động tại địa phương, bao gồm các lớp học liệu pháp kinh mạch, may vá, và khám phá drone. Những hoạt động này không chỉ giúp bà gặp gỡ bạn bè mới mà còn giữ cho tâm trí và cơ thể bà luôn hoạt động tích cực.

Bà Lim Seng Whay, 77 tuổi, cũng chia sẻ về quyết định sống một mình sau khi con trai út dọn ra khỏi căn hộ. Bà cảm thấy tự do và thoải mái khi có thể tham gia các hoạt động mà không cần phải phụ thuộc vào người khác. Những người con trai của bà vẫn thường xuyên đến thăm và duy trì mối quan hệ tốt. Điều này cho thấy rằng, dù sống một mình, người cao tuổi vẫn có thể có cuộc sống phong phú và gắn kết với gia đình.

Tuy nhiên, không phải tất cả người cao tuổi sống một mình đều có cuộc sống tích cực. Một số người phải đối mặt với sự cô đơn và thiếu thốn. Theo nghiên cứu của Đại học Y Duke-NUS, 34% người cao tuổi cảm thấy cô đơn, trong đó tỷ lệ ở nhóm sống một mình là 43%. Điều này cho thấy một phần đáng kể người cao tuổi sống một mình đang gặp phải thách thức về mặt tinh thần.

Các chuyên gia cho rằng xã hội cần thay đổi cách nhìn về người cao tuổi sống một mình. Sống một mình không nhất thiết đồng nghĩa với cô đơn, mà có thể là lựa chọn chủ động của người cao tuổi. Để hỗ trợ người cao tuổi sống một mình, cần có những chính sách và chương trình phù hợp, giúp họ duy trì cuộc sống tích cực và khỏe mạnh. Chính phủ và các tổ chức xã hội có thể cung cấp các dịch vụ hỗ trợ như chăm sóc sức khỏe tại nhà, các chương trình hoạt động xã hội, và hỗ trợ kết nối cộng đồng.

Phó giáo sư Angelique Chan, Trung tâm Nghiên cứu và Giáo dục Lão hóa, Trường Y Duke-NUS, nhấn mạnh rằng sống một mình và bị cô lập xã hội là hai khái niệm khác nhau. Người cao tuổi sống một mình nhưng có mạng lưới xã hội tốt vẫn có thể sống khỏe mạnh và hạnh phúc. Vì vậy, cần khuyến khích người cao tuổi xây dựng kết nối xã hội trong giai đoạn sau của cuộc đời, để họ sống tốt, sống chủ động và có phẩm chất cuộc sống khi già đi.

Để đối phó với thách thức của lão hóa dân số, Singapore đang phải nỗ lực xây dựng một xã hội thân thiện với người cao tuổi, nơi mà mọi người đều có cơ hội sống khỏe mạnh và hạnh phúc, bất kể họ sống một mình hay cùng với gia đình. Thông qua việc nâng cao nhận thức và cung cấp các hỗ trợ cần thiết, hy vọng rằng người cao tuổi tại Singapore sẽ có một tương lai tươi sáng hơn.

]]>
Áp lực từ những đứa trẻ ‘một bề’ và cách cha mẹ giải phóng https://giaitrivanhoa.com/ap-luc-tu-nhung-dua-tre-mot-be-va-cach-cha-me-giai-phong/ Sat, 26 Jul 2025 15:53:22 +0000 https://giaitrivanhoa.com/ap-luc-tu-nhung-dua-tre-mot-be-va-cach-cha-me-giai-phong/

Nhiều người lớn lên trong gia đình có anh hoặc chị em ruột đồng giới, nhưng vẫn mang theo nỗi cô đơn, tủi thân và cảm giác bị bỏ rơi. Họ thường cảm thấy chưa từng được là chính mình. Một trường hợp điển hình là Tùng, 41 tuổi, nhân viên kinh doanh tại TP.HCM. Tùng có một người anh trai lớn hơn ba tuổi, người mà từ nhỏ đã học giỏi và năng động, khiến Tùng cảm thấy trầm tính và ít nổi bật hơn. Mỗi lần anh trai đoạt giải hoặc được điểm cao, cả nhà lại xúm xít chúc mừng, trong khi Tùng chỉ nhận lại vài nụ cười lấy có. Sự trầm lặng và cảm giác bị bỏ rơi đã theo anh vào đời sống hôn nhân, khiến Tùng vẫn thấy khó gần với chính vợ con mình.

Tương tự, câu chuyện của Hương, 39 tuổi, nhân viên kế toán tại Đồng Nai, cũng không kém phần chua xót. Hương từ nhỏ thường bị mẹ so sánh với hai người chị gái giỏi giang và xinh đẹp. Cô thu mình, ganh tị âm thầm và cảm thấy mình không có gì nổi bật. Một lần trong bữa cơm, khi cô mới nói được vài lời về chuyện ở trường, thì mẹ và hai chị đã rẽ sang chuyện khác như thể không nghe thấy. Hương từng mong các chị làm gì đó sai sai, tệ tệ để cô đỡ thấy mình kém cỏi.

Con một bề và những vết hằn khó xóa - Ảnh 2.
Con một bề và những vết hằn khó xóa – Ảnh 2.

Hai câu chuyện này không phải là cá biệt. Nhiều cha mẹ có con một bề vẫn xem đó là điều thuận lợi, đỡ cực hơn trong việc nuôi dạy con. Tuy nhiên, phía sau sự thuận tiện này lại tiềm ẩn những thách thức trong sự phát triển tâm lý, vai trò giới và bản sắc cá nhân của mỗi đứa trẻ. Cha mẹ cần thay đổi cách nhìn về từng đứa trẻ, không nên áp đặt suy nghĩ con trai phải mạnh mẽ hay con gái phải dịu dàng. Khi được công nhận đúng với bản thân, trẻ sẽ tự tin hơn, sống thật hơn, không phải gồng mình theo khuôn mẫu để làm vừa lòng người khác.

Con "một bề" và những vết hằn khó xóa - Ảnh 2.
Con “một bề” và những vết hằn khó xóa – Ảnh 2.

Sự công bằng không nằm ở đối xử giống nhau, mà ở việc thấu hiểu và đáp ứng đúng nhu cầu riêng của mỗi đứa trẻ. Cha mẹ cần cởi bỏ hình mẫu vàng trong vô thức và tránh việc so sánh giữa các con. Đừng để một đứa trẻ trở thành tiêu chuẩn mà những đứa còn lại phải gồng mình bắt chước. Cần chú ý nhiều hơn đến đứa con trầm lặng, ghi nhận cả những nỗ lực nhỏ, thay vì vô tình tạo cảm giác hơn – kém giữa các con.

Tôn trọng sự khác biệt và tạo không gian để mỗi đứa trẻ lớn lên theo cách riêng là điều vô cùng quan trọng. Cha mẹ không nên ép các con mặc giống nhau, chơi cùng môn thể thao hay làm mọi việc theo một khuôn mẫu chỉ vì thuận tiện. Cần tránh đóng khung vai trò của trẻ trong gia đình, mà nên luân phiên phân công công việc trong nhà để các con được trải nghiệm nhiều vai trò khác nhau. Cha mẹ nên chủ động tạo ra môi trường sống cân bằng để trẻ được tiếp xúc sớm và lành mạnh với người khác giới tính.

Ngoài ra, khuyến khích con chơi với bạn bè đa dạng, tham gia hoạt động cộng đồng cũng là một cách giúp trẻ phát triển. Những trải nghiệm này giúp trẻ mở rộng hiểu biết, học cách lắng nghe, hợp tác và tôn trọng sự khác biệt.

Với những ai từng lớn lên trong gia đình một bề, những tổn thương thuở nhỏ có thể âm thầm tích tụ và kéo dài đến tận khi trưởng thành. Để bước ra khỏi những dư chấn đau thương ấy, ta cần dám thừa nhận tổn thương, lắng nghe cảm xúc và tìm cách chữa lành. Quá trình này có thể đòi hỏi sự hỗ trợ từ các chuyên gia tâm lý hoặc những người thân yêu, nhưng nó là cần thiết để giúp cá nhân tìm lại sự tự tin và sống thật với bản thân.

]]>